您现在的位置是:Thể thao >>正文

【nhận định bóng đá brighton】Tự mình kiên cường thôi

Thể thao7247人已围观

简介Thi thoảng Hương lại đứng lên làm mì cho khách ghé qua. Có vẻ như cô đã quen gu với hầu hết mọi ngườ ...

Thi thoảng Hương lại đứng lên làm mì cho khách ghé qua. Có vẻ như cô đã quen gu với hầu hết mọi người,ựmìnhkiêncườngthônhận định bóng đá brighton nên cứ thế mà tay thoăn thoắt làm việc.

Hương kể, em đã sang được một quán café cho ông xã. Chưa biết lâu dài ra sao nhưng giờ cũng phụ thêm em được khoản học phí cho con. Cũng chỉ mong “ông nớ” biết lo và chăm chỉ chút, cho vợ con được nhờ. Trước chồng em cũng giỏi lắm, phụ vợ đi chỗ này chỗ kia lấy hàng, về bán sỉ cho người ta lấy lại vốn xong là hai vợ chồng ôm sang chợ Đông Ba ngồi bán, sau đó một thời gian không hiểu nghe ai mà mê chơi hơn. Mình em nên phải cày dữ lắm. Việc chi em cũng làm. Hồi trước ba em say xỉn suốt ngày, học không vô nên khi thi rớt đại học em nghĩ đi lấy chồng cho đỡ cực. Ai dè lấy chồng xong em còn cực hơn. Bán đồ bành, bán vải bành, bán cháo lòng, bán bún… đủ cả để cùng chồng phụ lo cho gia đình, với mấy ông chú đang tuổi ăn tuổi lớn. Cũng vì độ tuổi nớ mà hàng ăn của em lỗ vốn. Em chuyển sang đi sơn P.U cho người ta nhưng bị dị ứng quá chừng, nghỉ hoài nên chả được mấy đồng. Một thời gian sau em kiếm một chỗ bên lề đường ni rồi gắn với xe mì được mười mấy năm rồi …

Hương kể thản nhiên. Đôi lúc tôi còn thấy cô cười. Dường như chẳng có gì là nhọc nhằn, vất vả trên gương mặt gầy. Tôi nói chưa khi mô thấy Hương mập, cô lại nhoẻn cười, em lên được 4-5 kg rồi đó. Có dạo chỉ hơn 36 kg thôi. Giờ nhanh hay chậm chi thì mỗi ngày em cũng bán được khoảng 500 ổ mì. Cũng chẳng đợi tôi hỏi, cô nói luôn: trước một ổ lời 1.000 đồng ngon ơ đó chị, giờ cái chi cũng đắt thêm một chút. Rau hành cũng từ 8.000 lên 15.000 đồng/kg mà ổ mì bán cho người ta thì vẫn vậy. Em lấy công và cộng số nhiều làm lãi. Cũng đủ để lo cho gia đình rồi.

Dưới cơn mưa rả rích trong chập choạng tối, Hương cúi người cời lại bếp than để ủ mì. Cô nói, giọng không vui mà cũng chả buồn: "Ngày trước em thích làm cô giáo dạy văn lắm. Kể hồi đó mà không vội trốn khổ thì bèo chi cũng vô được cao đẳng rồi làm cô giáo như người ta phải không chị? Hồi đó bạn em nó làm hồ sơ thi cho, em vì nể bạn mà vào phòng thi chứ có học hành được chữ mô. Không ai biết trước được đời mình thiệt há chị, từ cô con gái út chả biết mấy việc nhà, em thành người lo toan cho cả đại gia đình. Trước gặp lũ bạn giờ đã làm này làm kia, hoặc có khi thấy chúng trên đường em hay ngó lơ. Giờ thì em chấp nhận hết rồi. Biết cách tự mình mà kiên cường lên, là được, phải không chị?".

Tôi nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn, hao gầy trước tuổi và nói luôn, là em còn giỏi hơn những gì mà em bình thản nói rất nhiều lần…

Nguyễn An Lê

Tags:

相关文章