Sinh thời vào những năm cuối thế kỷ XIX - đầu thế kỷ XX,ớicôngtácbìnhđẳnggiớket qua ajax trong bối cảnh xã hội Việt Nam vẫn còn nặng tư tưởng “trọng nam, khinh nữ”, Người đã sớm nhận rõ vai trò của công cuộc giải phóng phụ nữ không tách rời công cuộc giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người. Trong nhiều tác phẩm và phát biểu của mình, Người nhất quán đề cao vai trò của phụ nữ trong hoạt động xã hội, tham gia cách mạng và đóng góp vào công cuộc xây dựng kinh tế đất nước, đặt vị trí của phụ nữ ngang tầm với vị trí của nam giới.
Đơn cử, trong tác phẩm Đường Kách mệnh, Người cho rằng: “Nếu không giải phóng phụ nữ thì không giải phóng một nửa loài người”(1). Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, giải phóng phụ nữ theo nghĩa rộng là phát huy vai trò, năng lực của phụ nữ, nâng cao vị thế trong mọi mặt đời sống xã hội, từ gia đình tới xã hội, từ mặt kinh tế đến chính trị. Trước khi đi xa, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng căn dặn trong Di chúc: “Trong sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước, phụ nữ đảm đang ta đã góp phần xứng đáng trong chiến đấu và sản xuất. Đảng và Chính phủ cần phải có kế hoạch thiết thực để bồi dưỡng, cất nhắc và giúp đỡ để ngày thêm nhiều phụ nữ phụ trách mọi công việc kể cả công việc lãnh đạo. Bản thân phụ nữ phải cố gắng vươn lên. Đó là cuộc cách mạng đưa đến quyền bình đẳng thật sự cho phụ nữ” (2).
Có thể nói, những tư tưởng tiến bộ của Người về công tác bình đẳng giới dù cách chúng ta hàng thế kỷ vẫn còn nguyên giá trị, là vấn đề tưởng cũ nhưng không hề cũ trong xã hội ngày nay.