Nhà văn Tô Hoài,àvănTôHoàiquađờiChuyệnchưatừngkểbd kq cup duc tác giả của tập truyện 'gối đầu giường' với biết bao nhiêu thế hệ độc giả 'Dế mèn phiêu lưu ký' đã qua đời sáng 6/7/2014 tại nhà riêng ở Hà Nội, hưởng thọ 95 tuổi. |
Có dạo cứ chiều chiều thỉnh thoảng tôi lại đến thăm bác Tô Hoài. Đấy là dạo bác cho tôi xem bản thảo cuốn
Chiều chiều sắp đưa in. Chữ viết tay nhỏ li ti, hình như ở Hội Nhà văn ngày trước chỉ có vài nhân viên đánh máy quen chữ của bác, khi nghỉ hưu rồi, bác vẫn hay quay lại thuê họ đánh máy. Một số chữ có dấu sắc không cần thiết thì bác có thói quen bỏ dấu: hêt sạch, ich lợi, quả ơt, sưt mẻ.
Tô Hoài quan niệm, gốc rễ của nghề văn là ngôn ngữ. Thì đúng là như vậy. Người nhiều chữ, dồi dào chữ, điều khiển được chữ thì mới diễn tả được tư tưởng và cảm xúc. Có những cây bút vốn đi nhiều hiểu rộng, tình cảm đầy tràn, nhưng chữ nghĩa thì nghèo và khô cứng, kết quả là sách viết ra không thể hiện được cái tài thực của mình.
Tô Hoài chú trọng tìm chữ, thấy chữ nào hay chữ nào mới trong dân gian là ghi nhớ. Có khi tự cấu tạo từ mới, thao tác theo kiểu sử dụng nguyên âm hoặc phụ âm sẵn có ghép với một phụ âm hoặc nguyên âm khác, ra một từ tượng thanh mới tượng hình mới. Trên cành lúc lỉu những quả. Chữ lúc lỉu này bây giờ đây đó có người dùng lại thành quen quen, thực ra ban đầu là của Tô Hoài. Phụ âm e lờ gợi cảm giác lung lay lủng lẳng. Nguyên âm úc ỉu gợi cảm giác lúc nhúc chen chúc. Trái cây rất sai, chen chúc lủng lẳng trên cành.