当前位置:首页 > La liga > 【bảng xếp hạng peru】Một hôm lười biếng... 正文

【bảng xếp hạng peru】Một hôm lười biếng...

来源:Empire777   作者:Nhà cái uy tín   时间:2025-01-11 02:39:51

Đi xa quá thì không thể,ộthômlườibiếbảng xếp hạng peru nên quyết định chọn nơi gần, tìm một góc nào đó, kéo một cái ghế, gọi một ly đen và bình lặng nhìn mây trời.

Để tránh bị ngó nghiêng dò xét bởi tâm lý chắc có vấn đề nên mới có người đàn bà ngồi một mình, mình đã mua sự bình thường bằng việc gọi thêm một ly cafe khác, và để nó ở phía đối diện. Trên đầu mình nghiêng một bóng me. Lá rớt cả vào ly. Mình kệ. Cái lá mỏng thế, chắc chẳng mang theo nhiều bụi. Chỉ là một ngày thu thôi. Khi nắng mỏng mảnh, trời cũng mỏng mảnh và mình thấy mình giống một con mèo lười.

Dựa lưng vào thành ghế, thấy có rất nhiều smartphone đi cafe. Được cái nhờ nó mà không gian khá lặng. Có lẽ vì thế mà không gian cứ lơ lửng nhạc Trịnh. Có ai nghe, và nghĩ về ca từ nào được cất lên trong tầng sâu thẳm ấy không nhỉ? Là mình cũng tự hỏi thế thôi vì mỗi người đã có một không gian riêng mà họ đang chú mục kia rồi.

Một hôm lười biếng, mình rời trang giấy, rời bàn phím để kiếm một chỗ ngồi bên sông. Hôm ấy mưa. Sông mờ lắm. Cứ như đang giấu đi điều gì. Quên dặn, nên hôm ấy ly cafe ngòn ngọt. Kệ cho những viên đá tan ra, mắt mình xuôi chậm theo con thuyền nan trên dòng. Có hai người đang gỡ lưới. Mấy cánh bèo tây dập dềnh bên lề cỏ. Lúc ấy, chợt nghĩ về cái chấm đỏ bao giờ cũng có trong tranh của Nguyễn Văn Tuyên. Nhỏ nhoi thế, nhưng vẫn cho thấy còn những ấm áp trong đời. Như cách chụm lại của hai dáng người trên con thuyền nhỏ. Niềm vui bao giờ cũng bình dị thế thôi, đâu phải lúc nào cũng là một cái gì đó có vẻ to tát. Và mình lúc ấy, thấy dễ chịu khi có một lúc thênh thang bên triền sông đầy cỏ.

Một hôm lười biếng với những câu chữ, mình ra phố. Thấy dòng đời xuôi ngược, gặp những gương mặt quen mà không biết tất bật nơi lề chợ, với những rổ rau hành, củ quả... Thấy những sắc màu trên các ma nơ canh, thấy những xấp vé số trên tay người sạm nắng, thấy những bó hoa xấp xoải, biết mình vẫn còn thảnh thơi. Và biết để nhớ rằng, không phải ai cũng có sự lựa chọn, cũng như không có sự lựa chọn nào giống lựa chọn nào. Và để thôi có lời than vãn, dù chỉ là với mình mà thôi.

Không biết có phải vì thế không, mà một hôm, tự nhắc mình không lười biếng...

AN BÌNH LÊ

标签:

责任编辑:Cúp C2