【bxh indonesia】Hãy dang rộng vòng tay với bé Minh
作者:Cúp C2 来源:Nhận Định Bóng Đá 浏览: 【大 中 小】 发布时间:2025-01-25 05:24:28 评论数:
Chồng bị gai cột sống,ộngvogravengtayvớbxh indonesia vợ u nang buồng trứng, con trai ung thư tuyến thượng thận giai đoạn cuối. Đó là hoàn cảnh thương tâm của gia đình anh Võ Văn Hai và chị Nguyễn Thị Hồng ở ấp Ruộng 2, xã Tân Quan (Hớn Quản). Bé Minh đang rất cần những tấm lòng thơm thảo giúp đỡ.
Chị Hồng buồn bã kể: Cuối năm 2010, Minh được 18 tháng tuổi thì phát bệnh. Ban đầu là những cơn sốt liên tục, kèm theo ho, viêm phổi, rối loạn tiêu hóa... Bồng con đến nhiều phòng khám nhưng bệnh càng nặng hơn với các triệu chứng trướng bụng, tiểu rắt, chị Hồng được các bác sĩ cho biết cháu bị u tuyến thượng thận. “Lúc đó, tôi chẳng biết u tuyến thượng thận là gì, chỉ nghĩ là bệnh đơn giản. Theo tư vấn của các bác sĩ ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh, tôi đưa cháu xuống Bệnh viện Nhi Đồng 2 (TP. Hồ Chí Minh). Kết quả chẩn đoán con tôi bị u ác tính phải mổ ngay. Tôi như rụng rời tay chân, không biết phải làm thế nào để cứu con”, chị Hồng nói.
Bé Minh và mẹ
Sau khi mổ, các bác sĩ ở Trung tâm Ung bướu phát hiện bệnh đã có dấu hiệu di căn sang các bộ phận khác rất nhanh và bé Minh được chỉ định nhập viện nội trú. Lúc này, túi tiền đã rỗng nên chị đành để con nằm lại một mình ở bệnh viện về nhà xoay xở. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má, chị Hồng kể: Biết hoàn cảnh của gia đình ngặt nghèo nên các bác sĩ khuyên 3 tháng nên tái khám cho cháu một lần. Nhưng vì không có tiền nên việc tái khám không theo đúng lịch và nay bệnh của cháu đã chuyển sang giai đoạn 3. Hiện mỗi lần tái khám phải tốn từ 4 đến 7 triệu đồng. Bởi khi cháu khỏe thì chỉ cần vô thuốc nhưng yếu thì phải truyền thêm nước, tiếp máu. Thuốc điều trị của cháu hầu hết đều nằm ngoài danh mục bảo hiểm y tế nên gia đình phải mua ngoài.
Nói về gia cảnh của chị Hồng, bà Nguyễn Thị Nhàn, Chủ tịch Hội chữ thập đỏ xã Tân Quan cho biết: Vợ chồng chị Hồng đều mang bệnh hiểm nghèo nên thuộc diện “nghèo lâu năm”. Hiện nay, gia đình chị Hồng đã được hỗ trợ xây nhà tình thương và cháu Minh là địa chỉ nhân đạo của xã. Cháu cũng được các hội, đoàn thể quan tâm hỗ trợ nhưng chi phí điều trị quá cao so với mức vận động được ở xã.
Ông ngoại của Minh rơm rớm nước mắt: Tôi có hai đứa con, nhưng hoàn cảnh của Hồng thật đau xót. Khi mới lấy chồng, cháu theo chồng về An Giang sinh sống. Nhưng cuộc sống vất vả nên phải lên đây nương nhờ bố mẹ. Tôi có ít đất, đã cho con nhưng hoàn cảnh của cháu Hồng khổ đến mức không làm nổi cái nhà để ở. Làm bao nhiêu cũng không đủ lo cho con. Tôi đã đứng ra vay mượn hơn 60 triệu đồng để lo thuốc thang cho cháu ngoại, nhưng hiện khả năng vay mượn không còn. Tôi khổ tâm nhiều vì không có điều kiện để lo cho cháu, nhìn nó chết từng ngày mà mình đứt từng khúc ruột.
Nếu bé Minh không bệnh, vợ chồng chị Hồng - anh Hai với công việc cạo mủ thuê cũng đủ sống. Thế nhưng giờ chỉ còn một mình anh Hai làm việc, chị Hồng phải ở nhà chăm sóc bé Minh. Số tiền kiếm được của người cha bệnh tật không đủ trang trải cuộc sống gia đình nên việc có tiền để điều trị cho cháu Minh đã trở thành ước mơ xa vời của đôi vợ chồng trẻ. Họ nuốt nước mắt từng đêm mỗi khi con lên cơn sốt và chỉ biết cầu mong có một phép màu để cứu con.
Mấy hôm nay cháu Minh lại lên cơn sốt, thấy bánh, cháu vòng tay “con xin cô”, nhưng không ăn được vì sợ ói. Cả đến sữa cháu cũng không uống được. Nước da Minh đã bắt đầu đen xạm, môi tím tái. Chị Hồng sụt sùi: “Cháu nó bệnh mà gia đình không có tiền cho đi viện. Nếu kéo dài thế này có lẽ con sẽ phải đi sớm thôi”. Minh ngơ ngác nhìn mẹ với đôi mắt trong veo, không hiểu vì sao bố mẹ, ông bà và các vị khách lại nhìn em buồn đến vậy. Và tôi, một người mẹ có con nhỏ, cũng độ tuổi như bé Minh cảm thấy đau thắt ở lồng ngực... Bé Minh rất cần những tấm lòng hảo tâm để kéo dài sự sống mong manh.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ:Gia đình anh Võ Văn Hai và chị Nguyễn Thị Hồng ở ấp Ruộng 2, xã Tân Quan (Hớn Quản).
Phương Dung