【nhận định bongdanet】Buồn trông... hoa nở
Những hàng hoa trước chợ Đà Lạt
Chủ nhân những cửa hàng hoa dọc theo con đường trước công chợ đon đả mời chào. Họ mang cho tôi một cuốn catalogue giới thiệu từng giống hoa một.
- Giống hoa này có đúng với màu như trong catalogue không?ồntrônghoanởnhận định bongdanet
Những hàng hoa trước chợ Đà Lạt |
- Đảm bảo mà. Bọn tôi làm ăn cả đời, hàng quán cố định đây chứ có chạy đi đâu. Hoa nở không đúng, đền anh gấp mười!
Tôi vui vẻ chọn một mớ củ giống địa lan. Tiêu tốn hơn nửa triệu bạc. Gói ghém cẩn thận vào một cái túi riêng khư khư giữ bên mình suốt cuộc hành trình để tránh dập nát. Tới Huế, nghỉ ngơi lại sức, việc đầu tiên của tôi là lo đi kiếm chậu, chuẩn bị đất, phân... để trồng hoa. Tiếp đó là lo chăm tưới hàng ngày. Nhìn những mầm non nhú lên rồi lớn dần, lòng tôi thấy vui đến khó tả.
Một buổi sáng, ra sân tưới hoa như thường lệ, bỗng phát hiện những chồi hoa bắt đầu xuất hiện, tôi quýnh quáng gọi vợ: Có hoa rồi này, ra mà xem, bà xã yêu quý ơi! Cả hai vợ chồng vui như trẻ nít và đếm từng ngày chờ hoa nở. Chừng 2 tuần sau, hoa nở. Cả hai vợ chồng chưng hửng. Cái chi ri, kiểu ni, màu ni Huế mình đầy. Bữa trước mình còn nhổ vứt đi cả mớ. Thôi, dính quả lừa rồi. Tiền mất chỉ là chuyện nhỏ, tiếc là tiếc cái công nâng niu mớ củ giống suốt cả hành trình dài. Tiếc cả năm trời chăm bẵm, tưới tắm và mỏi mắt đợi trông, hy vọng... Hai vợ chồng nhìn nhau, mặt buồn... hiu hắt.
Một người bà con của tôi đến chơi, nghe chuyện chạng luôn: Y chang tui rồi. Anh còn đỡ, mua địa lan nở ra địa lan, chỉ... lộn màu. Còn tui, mua hoa lyli, trồng thành... hoa huệ điếc mới đau.
Gặp người cùng cảnh ngộ, nỗi buồn ít nhiều cũng vợi bớt phần nào.
Mới hôm qua, tiếp một người bạn từ Đà Lạt về. Chị này học với tôi thời Quốc Học Huế. Ra trường theo chồng đi Đà Lạt lập nghiệp, tính đến nay cũng đã hai bảy, hai tám năm. Giờ gần như thành người Đà Lạt luôn. Nghe tôi kể chuyện, chị lắc đầu ngao ngán: Đà Lạt nhỏ có chút và chỉ được có mỗi cái khí hậu chớ mấy. Bà con trên ấy vẫn thường nói với nhau phải giữ chữ tín, làm ăn chụp giật thì mình sẽ tự giết mình. Vậy mà người ta vẫn không chịu sửa, đúng là ớn tận cổ...
Từ mấy cây hoa xứ mù sương, lại chợt nghĩ về đất du lịch xứ Huế. Huế có di sản và Huế nổi tiếng với nhiều đặc sản. Nhưng đừng vì vậy mà cẩu thả trong cung cấp dịch vụ, đừng vì vậy mà chụp giật trong làm ăn. Nếu không thì như bạn tôi nói, “mình tự giết mình” là nguy cơ sẽ đến, không chóng thì chầy...
Bài & ảnh: Diên Thống
本文地址:http://game.marimbapop.com/news/204e299268.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。