发布时间:2025-01-11 14:03:22 来源:Empire777 作者:World Cup
BP- Là chủ một doanh nghiệp nên anh có rất nhiều lý do để vắng nhà. Vợ anh,ứctranhgiađbxh pháp 2 một phụ nữ thông minh, xinh đẹp đã tốt nghiệp Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn loại khá, giờ thành người nội trợ. Mỗi ngày anh thường trở dậy khi vợ đã đưa con gái đến trường tiểu học, đưa con trai đến trường mầm non và đi chợ. Sở dĩ anh dậy muộn là bởi hầu như chiều, tối nào cũng có những cuộc hẹn, không với đối tác thì với khách hàng và còn rất nhiều mối quan hệ dằng dịt khác trong chuyện làm ăn. Thế nên anh thường trở về nhà với tấm thân bã bời vì bia rượu khi vợ con đã chìm vào giấc ngủ. Nhiều lần nghe con gái hỏi ba đi đâu đã mấy ngày rồi con không gặp, chị chỉ biết trả lời, ba phải đi kiếm tiền để nuôi cả gia đình mình nên rất bận con ạ.
Buổi chiều, lúc đón con, cô giáo chủ nhiệm đã giữ chị lại để nói chuyện về con gái. Cô khen bé có năng khiếu vẽ tranh. Tranh của bé có hồn, từng được chọn đi dự thi và đoạt giải nhì cấp thị xã bậc tiểu học. Cô nhắc gia đình phải quan tâm nhiều hơn đến bé, vì trong lớp nhiều lúc bé lơ đãng như đang suy nghĩ chuyện gì. Chị lo lắng, định bụng hôm nay sẽ nói cho anh biết nhận xét của cô giáo. Mười một giờ khuya, thấy anh loạng choạng mở cửa xe bước vào nhà, chị không dám nói, đành chờ đến hôm sau là ngày nghỉ cuối tuần sẽ nói.
Thấy anh tắm gội xong, vui vẻ huýt sáo bước vào nhà, chị nhẹ nhàng kể lại chuyện cô giáo nói và nhắc anh phải quan tâm dạy dỗ con cái. Anh liền thay đổi nét mặt, bảo thương trường là chiến trường, đôi khi còn phải đổ máu. Hãy để anh tập trung lo những việc lớn, còn những việc nhỏ như nuôi dạy con cái, nội trợ thì em phải gánh vác thay anh. Chị tròn mắt, nuôi dạy con mà là việc nhỏ ư? Anh kiếm tiền cũng là để lo cho con. Nhưng nếu chỉ lo kiếm tiền mà không lo dạy dỗ con, chúng nó sinh hư rồi thì bao nhiêu của cải anh để lại cũng sẽ tan thành mây khói hết. Nghe chị nỗi niềm, anh cau mày bảo thôi không nói chuyện này nữa. Nếu em có thể kiếm tiền thì anh sẽ ở nhà để dạy bảo các con. Nghe chồng cao giọng ra chiều hờn dỗi, thách đố, chị tủi thân ngồi phịch xuống ghế.
Con bé từ nãy vẫn núp sau cánh cửa tủ để nghe ba mẹ nói chuyện. Thấy ba to tiếng và mẹ dường như muốn khóc, nó chạy lại vòng tay ôm cổ mẹ và thỏ thẻ hỏi, nhà mình có thể không dùng tiền để ba ở nhà được không mẹ? Nhìn cảnh hai mẹ con ôm nhau rơm rớm nước mắt, anh khó chịu ra mặt và thầm trách vợ không biết chia sẻ với những khó khăn, vất vả của mình khi phải lăn lộn ngoài thương trường mà chỉ biết đòi hỏi. Anh giận dữ leo lên xe đóng sầm cửa lại và phóng ra khỏi nhà.
Chiều thứ sáu, anh trở về nhà sớm hơn mọi ngày vì lỡ một cuộc hẹn. Vừa mở cửa đã thấy cô giáo chủ nhiệm đang ngồi với chị. Anh chợt nghĩ chắc con bé lại nghịch ngợm trong lớp để cô phiền lòng đây. Anh chào cô giáo và nói ra ý nghĩ của mình, nhưng cô giáo nói con gái anh không nghịch ngợm gì cả, thậm chí rất ít nói thì anh thở phào và bước lên lầu. Nhưng cô giáo đã giữ anh lại. Cô ôn tồn bảo, tình trạng của cháu chưa có gì nghiêm trọng nhưng kéo dài sẽ không tốt. Tôi đến tận nhà là để gặp anh, bởi ngày nào tôi cũng gặp chị ấy ở trường rồi. Vì vấn đề của cháu, chỉ có anh mới giải quyết được. Nói rồi cô lấy trong cặp ra mấy bức tranh của con gái anh. Trong các bức tranh đều là cảnh gia đình nhưng chỉ có ba người, là mẹ và hai đứa con, không thấy bóng dáng người cha. Anh cầm lên một bức tranh và day qua hỏi con gái: Con vẽ nhà ai thế này? Dạ con vẽ nhà mình ạ. Thế ba đâu? Con bé lúng túng. Cô giáo liền nói, đó chính là lý do để tôi tìm gặp anh. Hy vọng các bức tranh sau của cháu sẽ có đủ các thành viên trong gia đình.
Thảo Nguyên
相关文章
随便看看