Tôi là phụ nữ đã ngoài 30 tuổi. Tôi lấy chồng được 5 năm và có một cô con gái 3 tuổi xinh xắn. Nhưng từ khi làm vợ anh,ôngthoảmãnchồngtôingãvàokẻkhádự đoán ket qua bong da tôi chưa bao giờ thoả mãn chuyện đó, càng ngày càng tôi càng thấy hụt hẫng, chán nản.
Anh là bạn thân của anh trai tôi. Từ nhỏ chúng tôi đã chơi chung với nhau nên rất quý mến nhau. Khi lớn lên tình yêu giữa chúng tôi đến một cách tự nhiên như lẽ ra nó phải thế. Kết quả của mối tình trong sáng đó là một đám cưới hạnh phúc ngọt ngào được chúc phúc bởi cả gia đình đôi bên.
Tôi hãnh diện vì lấy được người chồng tài giỏi, tốt tính. Cuộc sống của tôi tưởng chừng viên mãn, không hạnh phúc nào hơn. Nhiều phụ nữ khác nhìn tôi với ánh mắt đầy ghen tị.
Nhưng có một nỗi khổ mà tôi không biết phải chia sẻ cùng ai. Từ ngày làm vợ anh, tôi chưa một lần được thoả mãn hay sung sướng trong chuyện ấy. Mỗi khi vợ chồng gần gũi nhau, tôi không hề có chút cảm giác nào. Tôi yêu anh và luôn có nhu cầu được yêu chồng nhưng anh thì chỉ thỉnh thoảng mới chủ động. Thêm nữa, cách ái ân của anh quá tẻ nhạt, vụng về. Tôi cảm giác như anh làm cho xong vậy.
Tôi cũng đã tâm sự với anh một vài lần nhưng không thay đổi được gì. Dần dà, tôi thấy vợ chồng không hợp nhau cả trong cách sinh hoạt thường ngày. Tôi cẩn thận, chu đáo còn anh thì bê bối, luộm thuộm. Những lần nằm cạnh nhau, vợ chồng gần gũi là tôi lại khó chịu vì vẻ vụng về như đứa trẻ của anh. Chuyện chăn gối của vợ chồng tôi rơi vào khủng hoảng. Tôi thật sự mệt mỏi dù biết anh rất yêu mình. 5 năm chung sống, tôi cố vui vẻ và chịu đựng. Nhiều lúc buồn, cô đơn tôi không biết tâm sự với ai.
Rồi trong một lần đi công tác, tôi được phân công đi cùng một đồng nghiệp nam, cậu ta kém tôi 4 tuổi. Trong khung cảnh thanh vắng, tĩnh mịch, thêm chút hơi men, tôi đã ngã vào lòng người con trai ấy. Cậu ấy đã cho tôi cảm giác hạnh phúc tuyệt vời mà bao nhiêu năm sống với chồng, tôi chưa hề biết.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi biết mình đã phạm một sai lầm quá lớn, tôi trở thành người đàn bà tội lỗi đã phản bội chồng. Tôi huỷ bỏ chuyến công tác và bắt ngay xe về nhà. Nhìn thấy anh đang lúi húi chăm con, lòng tôi quặn đau. Tôi xin nghỉ phép ở nhà với lí do bận việc gia đình.
Tôi đang rất bối rối và đau khổ trước tình cảnh của mình. Cảm giác tội lỗi với chồng. Nhưng tôi không thể thú nhận việc mình đã làm. Tôi không thể phá vỡ hạnh phúc gia đình mình vì tôi yêu chồng và chúng tôi có một đứa con. Nhưng tiếp tục gần gũi chồng, tôi lại cảm thấy chán nản và bị ám ảnh bởi lần quan hệ với người đàn ông kia.
Tôi biết phải làm sao bây giờ? Hạnh phúc gía đình tôi đang có nguy cơ tan vỡ chỉ vì đời sống ái ân không hòa hợp. Tôi cũng sợ anh biết chuyện sa ngã của tôi. Liệu anh có tha thứ cho tôi? Tôi rất cần lời khuyên, sự chia sẻ để cứu vớt hạnh phúc gia đình mình. Ngọc Lan
|