游客发表
Chị không chỉ là người khuyết tật mà còn thuộc diện khuyết tật nặng. Tôi chỉ biết điều đó khi một lần giúp chị đi nhận tiền chế độ hàng tháng ở UBND phường. Trong suy nghĩ của mình,ỗiđaucủachịtỷ lệ cá cược tây ban nha ngoài một chân bị dặt dẹo - hậu quả của một lần chị bị sốt bại liệt, thì tôi thấy hoàn toàn bình thường. Chị học hành chăm chỉ, có đến 2 bằng đại học chính quy. Chị làm việc tâm huyết và có một công việc ổn định đủ nuôi sống được bản thân. Vậy nhưng, cuộc đời lắm nỗi éo le, chị bị từ chối được làm người bình thường ngay chính trong gia đình mình.
Từ ngày về làm em dâu chị, tôi nhận ra một điều lạ mà mọi người trong nhà vẫn coi là hiển nhiên: Chị không được xuất hiện trong những hoạt động quan trọng có quy mô nhỏ của gia đình, cho dù đó là tiệc tân gia, lễ đính hôn của chị gái hay là ngày sui gia tương lai của em trai đến thăm… Và cho đến bây giờ, ở cái tuổi đã ngấp nghé 40, chị vẫn riêng mình lẻ bóng. Tôi biết ít nhất có 2 người đàn ông đã lui tới với chị. Ngặt nỗi, người bình thường bị mẹ kịch liệt phản đối: “Hắn đẹp trai, cơ thể hoàn toàn bình thường mà chọn mi thì chỉ có là phường lừa đảo”. Người đàn ông thứ hai là một vận động viên khuyết tật, chị hẹn hò qua mạng. Chị chưa kịp vui thì ba đã “ầm ầm”: “Thân mi chưa đủ khổ hay răng mà còn đèo bòng cả đám về nhà ni nữa. Dẹp, dẹp. Không chồng con chi hết. Sướng không biết hưởng, lại còn đâm đầu vô bụi rậm mà đi”.相关内容
随机阅读
热门排行
友情链接