Không đầu hàng số phận
Lên 3 tuổi,n đket qua bong rô anh Phúc bị sốt cao rồi teo hai chân. Dù gia đình đã chạy chữa khắp nơi nhưng không khỏi. 16 tuổi, anh theo cha mẹ và các anh chị em rong ruổi khắp miền Tây Nam bộ để mưu sinh. Anh kể: “Nhà có 8 anh em, cha mẹ không đủ sức cho con ăn học. Tuy tật nguyền nhưng tôi muốn làm một việc gì đó để chứng tỏ mình tàn mà không phế, vừa kiếm tiền phụ giúp gia đình vừa tìm niềm vui trong cuộc sống”.
Tổ ấm của anh Phúc