Tội nghiệp,áđườngkiểutrờiơnhận định các trận đấu tối nay tuyến đường Thanh Hải, Trần Thái Tông dường như đã lâu lắm rồi không được hưởng cái diễm phúc này, dù rằng đây là những tuyến đường dốc, thường bị "tấn công hủy hoại" mỗi khi trời mưa. Bởi vậy, khi thấy xe giao thông đến sửa đường, lòng người ai nấy đều hân hoan. Tất nhiên, tôi cũng không ngoại lệ. Vì hân hoan như thế nên tôi cũng chạy ra xí xớn xem anh em làm việc. Đồng thời cũng thật lòng là... xin tí quyền lợi. Thực ra đằng thằng mà nói thì cũng chẳng phải là lợi riêng cho cá nhân, mà cho cả xóm. Số là đầu con kiệt xóm chúng tôi trên đường Trần Thái Tông, cứ hễ mưa to là nước dồn về như thác, nguy cơ xoáy xé thành rãnh, không thể ra vào. Vậy là hễ ngớt mưa, đợi không thấy ai kiểm tra, sửa chữa, tôi lại tay xô tay xẻng kiếm sỏi, đất đắp vào. Được dăm bữa, lại mưa, lại xoáy, lại đắp... "Ông" giao thông đô thị thì mãi vẫn biệt mù tăm hơi. Oải quá, tôi quyết... đầu tư. Mua cát sạn xi măng quất luôn mấy "rùa" đắp vào cho bền vững. Tạm ổn. Nhưng đợt rồi mưa mấy trận quá to, nước lại tràn về, chỗ đắp bê tông không bị phá, nhưng vị trí tiếp giáp giữa bê tông và đường nhựa thì lại bắt đầu bong tróc, không xử lý nay mai mưa nữa lại sẽ thành ổ gà. Trở lại cái chuyện xí xớn xem anh em làm việc, hơi lạ là vá đường kiểu gì mà thấy cứ rải nhựa trộn sẵn lên rồi lu. Nhiều vị trí bề mặt thấy chẳng vệ sinh, chẳng tưới nhựa lỏng, làm sao cấu kết bền chắc? Cảm giác cứ... "phiêu lưu" thế nào. Kiểu ấy mưa xuống thấm nước, xe chạy qua chạy lại dăm bữa, không khéo đâu lại hoàn đấy. Hay là công nghệ mới nó thế, không cần phải quá lo lắng? Rất hy vọng là như vậy. Tuy hơi phân vân về chất lượng, nhưng có còn hơn không, tôi chỉ cho các anh em được giao nhiệm vụ vá đường cái vị trí có nguy cơ bị xé như đã kể và đề nghị họ lưu tâm cho đó ít xẻng. Gật gật vâng vâng cho có lệ, nhưng rồi chẳng có gì xảy ra cả (!) Chiều đi làm, thấy xe pháo đã kéo đi hết. Có nghĩa là công việc đã kết thúc. Nhưng lạ, cái vị trí hư hỏng đầu xóm chúng tôi thôi chẳng cần nói làm gì, nhưng ngay giữa ngã tư Thanh Hải - Trần Thái Tông, trước đây không hiểu vì sao bỗng bị lún một lỗ sâu, to cỡ chiếc thúng. Ai đó trong xóm sợ tai nạn, mang ít bê tông tộng vào. Một thời gian lại thấy dấu hiệu lún tiếp. Nhưng đoàn công tác vá đường xem như bất biết. Lạ hơn nữa là trong lúc đó, có vị trí trước tư gia lại được chăm chút rất kỹ. Tại sao thì cơ quan quản lý chắc thừa hiểu. Vá đường kiểu như thế dân tình hay gọi là kiểu... trời ơi. Đúng là phí cho một ngày nắng đẹp... Thượng Bích |