当前位置:首页 > Nhà cái uy tín

【ty so maroc】Bản án cho kẻ côn đồ

Bản án đã được tuyên,ảnnchokẻcnđồty so maroc tòa án đã xong phần việc của mình, nhưng sự sống của một thanh niên trẻ tuổi, nỗi đau của người ở lại chẳng gì thay thế được.

Bị cáo Khoa tại phiên tòa.

Phiên tòa lưu động xét xử vụ án hình sự với Hồ Văn Khoa, sinh năm 1973, ở ấp Phương Lạc, xã Phương Bình, huyện Phụng Hiệp, về tội giết người khiến nhiều người dự khán phẫn nộ. Bởi chỉ vì mâu thuẫn nhỏ, với bản tính côn đồ mà Khoa đã cướp đi sinh mạng của người khác.

Trước đó, khoảng 21 giờ, ngày 13-10-2015, Khoa cùng với Khởi và Nam đến uống cà phê tại quán Nhã Trâm, ở ấp Phương Quới C, xã Phương Bình, huyện Phụng Hiệp. Thời gian này, Trần Đặng Trường Giang cùng ngồi nhậu với Điện, Ngon, Thảo, Linh và Nguyễn Hoàng Tuấn cạnh quán cà phê vừa nêu. Trong lúc Khoa đi vào quán cà phê thì Giang rủ Khoa vào nhậu cùng. Khoa qua ngồi nhậu với Giang được một lúc thì cả hai xảy ra cãi vã vì Giang đòi nợ Khoa, tức giận nên Khoa bỏ về nhà trọ lấy dao bấm mang theo người rồi trở lại quán tìm Giang.

Khi trở lại quán nhậu, Khoa bật lưỡi dao lên và đi lại bàn nhậu. Thấy Khoa cầm dao trên tay nên Giang chạy vào trong lấy một cây búa ra nhằm đe dọa lại. Trong lúc Khoa và Giang đang giằng co thì Khoa bị Tuấn dùng ghế đánh vào cổ, Khoa quay lại vung dao lên đâm vào vùng đầu của Tuấn dẫn đến tử vong trên đường đi cấp cứu.

Tại phiên tòa, Hội đồng xét xử thẩm vấn: “Tại sao chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà bị cáo lại về nhà lấy dao bấm trở lại quán nhậu tìm Giang?”. Khoa trả lời: “Chỉ muốn lấy dao để hù dọa chứ không có ý định giết ai”.

Chủ tọa phiên tòa nghiêm giọng: “Sao bị cáo đáng tuổi cha, chú với những người có liên quan và bị hại mà lại hành xử côn đồ như vậy?”, lúc này bị cáo im lặng.

Vị Hội thẩm nhân dân hỏi: “Bị cáo có cố ý đâm chết Tuấn hay không?”, Khoa cho rằng mình không có ý đâm Tuấn mà chỉ vì phòng vệ. “Chỉ vì phòng vệ mà bị cáo dùng dao đâm mạnh vào đầu một người đáng tuổi con, cháu, bị cáo thấy hành vi của mình đúng không?”, vị hội thẩm vặn hỏi.

Khoa đứng lặng người không nói thêm gì.

Theo một số người dân tại phiên tòa, bị cáo Khoa trước giờ vốn là thành phần bất hảo ở địa phương, có vợ con nhưng hắn không quan tâm chăm sóc, làm ăn. Trước đó, Khoa đã có tiền án nhưng vẫn hung hăng, thích giải quyết mâu thuẫn bằng tay chân, dao búa, xem thường pháp luật. Vì vậy, nên có bản án nghiêm khắc dành cho Khoa.

Trong phần luận tội, đại diện Viện Kiểm sát cho rằng: “Bị cáo đã từng có thời gian cải tạo nhưng không biết ăn năn, hối cải, tiếp tục có hành vi vi phạm pháp luật với tính chất côn đồ, nên phải dành cho bị cáo một bản án thích đáng để răn đe. Đồng thời, phải có sự bồi thường tổn thất cho gia đình bị hại để phần nào khắc phục hậu quả mà mình gây ra”.

Trong khi hội đồng xét xử vào nghị án, mẹ của bị hại ngồi thẫn thờ phía dưới, bà cho biết: “Nhà có Tuấn là con trai duy nhất, vì hoàn cảnh khó khăn nên hai vợ chồng lên Bình Dương làm thuê, để Tuấn ở nhà một mình. Tuấn học hết lớp 7, vì thấy cha mẹ cực khổ nên cũng xin nghỉ học lên Bình Dương làm, lương tháng được 4 triệu đồng thì gửi cho mẹ hết 2 triệu đồng. Chuyến này về quê định làm giấy chứng minh nhân dân thì xảy ra sự việc đau lòng…”.

14 năm tù về tội giết người và phải bồi thường 115 triệu đồng cho gia đình bị hại đó là bản án dành cho Khoa. Phiên tòa kết thúc, bị cáo được áp giải lên xe, còn mẹ bị hại thì chậm rãi ra về,… Có lẽ bản án của tòa án không thể làm khuây khỏa nỗi đau mất con của người mẹ ấy…

Những ngày đếm thời gian qua song sắt đối với Khoa hai từ “hối hận” có lẽ hơi muộn, bởi đâu phải Khoa không biết làm như vậy là phạm pháp… Bản án nghiêm khắc của tòa tiếp tục là sự cảnh báo cho những ai thích giải quyết mâu thuẫn bằng dao búa, côn đồ, coi thường luật pháp.

Bài, ảnh: ĐÌNH BẢO

分享到: