【soi kèo olympique marseille】Một câu hỏi

时间:2025-01-25 22:49:50 来源:Empire777

BP - Tháng 7 này ông Quyền nghỉ hưu,ộtcacircuhỏsoi kèo olympique marseille khép lại khoảng thời gian lừng lẫy, oai phong, trong đó có 5 năm cuối cùng ngồi ở vị trí giám đốc công ty. Ông nghỉ hưu ở cái tuổi hãy còn sung mãn, bởi ngày xưa ông đã “khai gian” thêm 2 tuổi để được đi bộ đội. Khi chuyển ngành sang một doanh nghiệp kinh tế và ngồi ở vị trí quản lý, bà Quyền đã nhắc ông khai lại lý lịch, nếu không sẽ phải về hưu trước 2 năm so với tuổi thật, nhưng ông Quyền không làm. Ông nghĩ một cách giản đơn rằng, với những gì đã đóng góp cho xã hội, cho công ty thì khi nghỉ hưu người ta sẽ không quên ông. Vả lại, ông ngồi ghế giám đốc công ty đã 5 năm, bổng lộc cũng đã nhiều. Biết bao người trông đếm từng tháng, từng ngày mong đến lúc ông nghỉ hưu để ngồi vào chiếc ghế ấy, giờ ông nán lại thêm 2 năm nữa e lòng người không thuận. Thế là ông Quyền nghỉ hưu với một niềm tin rằng cuộc sống của ông sẽ không có nhiều thay đổi.

Nhưng ông đã lầm.

Đầu tiên là vợ ông. Mỗi sáng, bà không còn xăng xái dậy lo bữa ăn nhẹ với ly cà phê nóng, chuẩn bị áo quần và chờ ông ăn xong để dọn bàn như trước. Bà đi tập dưỡng sinh từ lúc ông còn đang  ngủ và trở về nhà khi đã 8 giờ. Nhưng ông không quen ăn một mình, nhất là lại phải tự lo bữa ăn. Từ trước tới nay, ít nhất cũng có cậu lái xe ngồi chăm sóc cho ông ăn mỗi khi đi công tác. Thế là ông nhịn bữa sáng. Tiếp đến là 2 đứa con ông. Chúng không còn háo hức cùng mẹ chuẩn bị những bữa ăn cuối tuần nữa mà viện cớ bận học ở trường, bận việc ở cơ quan để vắng mặt những ngày cuối tuần. Bạn bè, đồng nghiệp lác đác rồi vắng dần. Quanh quẩn bên ông, giờ chỉ còn con Đốm.

Con Đốm đã 8 tuổi - độ tuổi về già của loài chó. Bộ lông của nó không còn mượt mà, dày dặn như trước mà rụng từng đám nên ông Quyền phải tắm và xức xanh Methylen cho nó. Những mảng lông đốm trắng, đốm vàng, giờ thêm những mảng xanh lè. Nhìn bộ dạng gầy gò, bẩn thỉu và mùi hôi hám bốc lên từ những mảng ghẻ trên thân con Đốm, 2 đứa con ông cứ đòi vứt nó ra đường. Bà Quyền thì không ra đồng tình, không ra phản đối. Thành ra con Đốm sống trong sự ghẻ lạnh của 3 người. Chỉ ông Quyền quan tâm đến nó. Bởi từ lúc nghỉ hưu, ông Quyền chỉ còn giữ được uy quyền và sở hữu lòng trung thành tuyệt đối của nó. Con Đốm đón ông Quyền về từ đầu ngõ và tiễn mỗi khi ông đi đâu đó. Nó sẽ đứng nhìn theo cho đến khi bóng ông mất hút ở chỗ rẽ cuối con đường. Những buổi sáng ông dậy muộn, nó lấy chân cào cào vào cửa buồng đánh thức ông dậy. Những khi ông Quyền ngồi tư lự bên ly trà đã nguội, con Đốm ngước cặp mắt ươn ướt, buồn bã nhìn ông. Nó phủ phục dưới chân và rụt rè liếm bàn chân ông. Những lúc như thế, ông Quyền vỗ nhè nhẹ vào đầu con Đốm và nó rên ư ử tỏ vẻ hài lòng lắm.

Rồi một buổi chiều ông Quyền đi chơi cờ về, không thấy con Đốm chạy ra đón ông từ đầu ngõ. Bà Quyền và 2 đứa con làm ra vẻ bận rộn khi ông hỏi con Đốm đâu rồi. Thấy 2 đứa con nín lặng, bà Quyền đành lên tiếng: Nó giũ lông khắp nhà và hôi hám không chịu được nên mẹ con tôi hóa kiếp cho nó rồi. Mong sao kiếp sau nó khỏi phải làm chó.

Ông Quyền ngồi phịch xuống ghế. Ông thương con Đốm và thương chính mình. Chút niềm vui hiếm hoi của chuỗi ngày nghỉ hưu buồn bã là được chăm sóc, bênh vực con Đốm, là để thấy mình còn có ích - giờ không còn nữa. Chỗ này, con Đốm thường ngồi dụi mõm vào bàn chân và ngước đôi mắt ươn ướt nhìn mỗi khi ông trầm ngâm bên ly trà đã nguội. Nhưng bà vợ ông và 2 đứa con đã hóa kiếp cho con Đốm với mong muốn kiếp sau nó đừng làm chó cũng là ý tốt cho nó. Bất giác ông cười chua chát với ý nghĩ, nếu được cải kiếp làm người, liệu con Đốm có còn trung thành với ông như những tháng ngày qua hay không!?

L.T

推荐内容