- Ủa,Đuphảigiumớimuađượbảng xếp hạng 2 tbn bà Tám, hồi trưa thấy Việt kiều tới nhà bà chơi hay sao mà có xe 4 bánh bóng dợn vậy?
- Nhà tui có ai đi nước ngoài đâu mà Việt kiều, “Việt kiều hồi hộp” thì có.
- Ủa, vậy ô tô của ai vậy?
- Thằng Út nhà tui.
- Nó thuê xe về chơi hả bà?
- Đâu có, nó mới mua, đẹp không ông Tư?
- Chu choa, trúng số hay sao mà giàu dữ, mua xe bốn bánh luôn trời.
- Trúng số gì đâu, ông suy nghĩ cổ hủ quá, đời này xe ô tô phổ thông lắm, không phải cứ giàu có, triệu phú, nhà lầu mới mua xe đâu. Ở xóm mình, có hộ nhà tiền chế thôi mà vẫn có ô tô chạy đó thôi.
- Nhà đó người ta đầu tư để chạy xe bao bà ơi.
- Thì đó, tui nói với ông là xe giờ phổ thông lắm, đừng nhìn chiếc xe mà đánh giá người ta giàu hay không?
- Ủa, vậy xe con bà mua hết nhiêu?
- Nó nói hơn 400 triệu đồng, trả góp, công việc nó phải chạy tới chạy lui nhiều nơi, nên mua xe hơi đi cho tiện, nhất là khi trời mưa gió, đi đêm đi hôm.
- Nói thì nói vậy chứ giờ nhìn ai có xe ô tô, tui nghiễm nhiên nói họ giàu, ô tô gần như tượng trưng cho sự sang trọng.
- Đó là suy nghĩ “xưa rồi Diễm”, giờ xe đa dạng giá cả lắm. Ông nhớ hơn 10 năm trước không, xóm mình có ai mua xe tay ga, thậm chí xe máy mới thôi cũng thấy oách, còn giờ thấy ai chạy SH ra đường cũng bình thường, là phương tiện đi lại thôi.
- Tui mới đọc bài báo nói mấy tỉnh nghèo nhất là mấy tỉnh mua ô tô nhiều nhất, giật cả mình.
- Tỉnh nghèo chứ đâu phải ai cũng nghèo, nhiều người giàu nứt đố đổ vách ấy chứ. Tui nghĩ cũng có mấy người mua xe để lấy le, cho bằng bạn bằng bè, lòe thiên hạ, nhưng phần đông là người ta mua vì nhu cầu và theo khả năng tài chính.
- Bà nói cũng phải, thấy giờ cũng có nhiều chỗ mua bán xe qua sử dụng, nghe cũng rẻ. Tiền tỉ cũng có, trăm triệu, thậm chí mấy chục triệu cũng có luôn.
- Đó, đa dạng để phục vụ nhu cầu mọi người mà. Bởi vậy, ông đừng có nghĩ cứ giàu mới có xe 4 bánh nghe. Con tui nói ở tỉnh lẻ mua xe đỡ nhiều chi phí lắm, khỏi tốn tiền gửi xe là ví dụ, ở thành phố gửi xe tiền triệu mỗi tháng chứ không ít.
- Tui biết rồi!
BÀ TÁM, ÔNG TƯ