HLV Petrovic phản ứng trọng tài . Ảnh: Internet
Tuy cách nghỉ “giữa hiệp” của ta không giống ai,ệnxưanayhiếkết quả giải ngoại hạng pháp nhưng thiết nghĩ, đó cũng là quãng thời gian cần thiết để Ban Tổ chức và các đội bóng vừa xả hơi, vừa rút kinh nghiệm, đặc biệt là chuyện trọng tài đang cộm lên. Đỉnh điểm là sự cố xảy ra trong trận đấu Long An - TP. Hồ Chí Minh ở đầu mùa giải. Cho rằng trọng tài mạnh tay và bắt ép quả phạt đền, cầu thủ Long An không tiếp tục thi đấu và thủ môn của đội quay lưng không bắt bóng để mặc cho cầu thủ TP. Hồ Chí Minh ghi bàn.
Cứ tưởng sau trận đấu, với xử lý mạnh tay của Ban Tổ chức đối với đội bóng Long An, tình hình sẽ ổn nhưng xem hết lượt đi, vòng đấu nào cũng có chuyện gắn với hình ảnh ông vua sân cỏ. Mới đây nhất, đến lượt đội bóng TP. Hồ Chí Minh của Công Vinh lên tiếng về sự phân công của Ban Tổ chức và cú phạt đền cuối trận mà đội bóng này phải chịu, cho dù chung cuộc họ thua lấm lưng Khánh Hòa tới 1 - 4.
Là dân "nghiện" xem bóng đá nên lắm lúc tôi cũng ức chuyện trọng tài. Cứ thử tưởng tượng các fan người Anh giận dữ như thế nào khi Diego Maradona dùng tay ghi bàn trong trận tứ kết ở Mexico 1986. Đã vậy, anh chàng lém lỉnh này sau đó lại bảo: “Tôi ghi bàn bằng cái đầu của tôi và bàn tay của Chúa”. Chẳng biết là của ai nhưng nếu trọng tài phát hiện và không bỏ qua, với hành vi đó “cậu bé vàng” xứng đáng nhận một tấm thẻ đỏ và Argentina đừng có mơ đến chức vô địch năm đó.
Ngẫm nghĩ mới hay, “trăm dâu” cứ đổ mãi vào “đầu tằm” cũng oan cho trọng tài. Thứ nhất, họ cũng “người trần mặt thịt” nên sai sót là bình thường. Bằng chứng là gần đây khi công nghệ mắt diều hâu được đưa vào vào tennis mới thấy trong một trận đấu, trọng tài bắt sai 5 - 7 lỗi cũng khá phổ biến. Cái khó là áp lực của nhiều trận bóng đá quá lớn, hàng vạn, thậm chí hàng triệu người đang tập trung vào quả bóng lăn trên sân với bao hy vọng và chờ đợi. Thứ hai, vẫn có “những con sâu làm rầu nồi canh”. Nhớ có lần, anh bạn là trọng tài ở các giải đấu phong trào trong tỉnh bật mí, thiên vị từ phía trọng tài làm sao tránh khỏi. Rồi anh bảo, cứ liệu tình hình mà xử lý, nhất là trong các trường hợp phạm lỗi còn nhập nhằng giữa phạt và không phạt, giữa thẻ vàng và thẻ đỏ… Oái ăm thay, tình huống cắt còi lại thường xảy ra ở vùng cấm địa và chỉ cần 1 bàn thắng thôi là chuyện được - mất xem như an bài.
Lượt đi V.League 2017 có chuyện huấn luyện viên Petrovic của đội Thanh Hóa xin lỗi. Đó là trường hợp huấn luyện viên từng đưa Sao Đỏ Belgrade vô địch cúp C1 năm 1991 xỉ vả và dọa đánh trọng tài nên bị truất quyền chỉ đạo trận Thanh Hóa - Hà Nội. Lâu nay ở ta, mọi chuyện thường hay đổ lỗi cho trọng tài. Bất cứ bàn thua nào, tình huống nào không rõ ràng, thậm chí đã rất rõ ràng rồi nhưng dẫn đến thất bại của đội nhà thì từ cầu thủ đến ông bầu đều phản ứng quyết liệt. Trong phút giây thiếu suy xét, ông Petrovic đã bị “đốn ngã” bởi đám đông đó, thế nhưng khi nhận thức ra cái sai, ông thầy ngoại này đã biết nói lời xin lỗi. Đó là điều mà ở V. League nói riêng, bóng đá Việt chung xưa nay còn hiếm.
ĐAN DUY