【tt bong da keo nha cai】Hè của trẻ em nghèo
Hè của trẻ em nghèo là những ngày cần mẫn mưu sinh,ủatrẻtt bong da keo nha cai để có tiền mua thêm bộ quần áo mới, đôi dép mới đến trường cùng bè bạn.
Nghỉ hè, Ngân nhận đan gia công lục bình để kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Tay thoăn thoắt luồn những cọng lục bình phơi khô vào cái khuôn được kẹp chặt giữa hai chân, em Nguyễn Thị Ngọc Ngân (15 tuổi), ở ấp Phước Long, xã Đông Phước, huyện Châu Thành, bộc bạch: “Những ngày hè, em nhận lục bình về đan gia công, mỗi cái em được trả 5.000 đồng, một ngày em đan cũng được 3-4 cái. Nếu chịu khó em cũng kiếm được chút ít để phụ mẹ mua dụng cụ học tập”. Nhà nghèo, không ruộng vườn, hàng ngày mẹ Ngân phải đi làm thuê từ sáng đến tối, hiểu sự vất vả của mẹ nên những khi vào dịp nghỉ hè là Ngân nhận lục bình về đan gia công. 15 tuổi, nhưng đã có hơn 4 năm Ngân đan lục bình mướn. “Thấy mấy bạn nghỉ hè được đi chơi đây đó em cũng thích lắm, nhưng nhà em nghèo, không có điều kiện nên cố gắng mà làm, miễn sao phụ giúp được mẹ là em thấy vui rồi, chừng nào có tiền đi chơi cũng được mà”, Ngân chia sẻ.
Còn những ngày hè của em Danh Chào (10 tuổi), ở ấp 10, xã Lương Nghĩa, huyện Long Mỹ, cũng là những ngày vất vả mưu sinh. Sinh ra trong cảnh nghèo, mẹ bỏ đi khi cha bị tai nạn liệt hai chân, từ nhỏ em đã quen với việc mò cua, bắt ốc, giăng lưới, cắm câu để đỡ đần cha. Anh Danh Túy, cha của Chào, nói: “Do hoàn cảnh gia đình quá khó khăn nên Chào nó phải làm việc kiếm tiền từ nhỏ. Nhiều lúc nghĩ cũng thấy thương con, trong khi bạn bè cùng trang lứa được đi chơi, mặc đẹp thì con mình lại phải lao động vất vả, mà tại tui nghèo quá biết sao giờ, lo cái ăn còn khó nữa là…”.
Ở thành phố, ngày hè cũng là mùa làm việc cật lực của trẻ em nghèo. Có em đi bán vé số, có em đi nhặt ve chai kiếm tiền. Em Trần Thanh Giang (13 tuổi), ở khu vực 3, phường IV, thành phố Vị Thanh, hàng ngày vẫn len lỏi khắp các tuyến đường để bán từng tờ vé số. Hè năm nào cũng vậy, sau khi tổng kết năm học xong, Giang lại đi bán vé số. Tính đến nay cũng được 5 hè em đi bán may mắn cho mọi người. Nhà không có ruộng đất sản xuất, cha em thì làm phụ hồ, mẹ thì bán bánh, thu nhập gia đình bấp bênh, nên những tờ vé số bán được cũng giúp mơ ước đi học của em được tròn vẹn hơn. Giang cho biết: “Năm nào cũng vậy, hè đến là em lại gắn bó với xấp vé số. Để bán được nhiều vé số, em thường đến nơi đông đúc như quán cà phê, quán ăn, quán nhậu để mời khách. Mỗi ngày, em bán được 50-60 tờ vé số, tính ra cũng được vài chục ngàn đồng, trừ đi các khoản ăn uống cả ngày, số còn lại em dành dụm để mua sắm đồ dùng học tập cho năm học mới”…
Khi hỏi về ước mơ trong ngày hè, đa số các em đều bảo rằng rất thích được đi chơi, đi du lịch như các bạn cùng trang lứa, nhưng ngặt nỗi cuộc sống cực khổ, lo miếng ăn hàng ngày còn khó nên chuyện được đi du lịch cũng chỉ là mơ ước của các em. Để rồi khi con ve sầu dần dứt tiếng, lúc những cánh phượng đã rụng sắp hết, các em lại quay về với mái trường thân quen với những bộ áo quần, tập sách mới bằng chính số tiền đã chắt chiu trong những ngày hè bận rộn…
Bài, ảnh: BÍCH CHÂU