Cả hai đều khiếm thị nhưng vợ chồng chị Nguyễn Thị Loan ở khu phố Phước Thiện,ch bdư đoán phường Tân Thiện (TX. Đồng Xoài) từng bươn chải khắp các chợ ở Lộc Ninh, Bù Đăng, thị xã Bình Long, Bù Đốp... để bán chổi. Khoảng hai năm trở lại đây, chị Loan bị bệnh cao huyết áp nên chỉ chồng tiếp tục công việc. “Cái khó ló cái khôn”, chị nghĩ ra cách phụ chồng kiếm tiền bằng việc mở cửa hàng bán tạp hóa - một cửa hàng độc đáo theo cách riêng của người khiếm thị.
Vào nhà chị, nếu không phải là khách hàng “ruột” thì ít ai biết ở đây có cửa hàng tạp hóa. Bởi vì các mặt hàng đều được cất đi chứ không trưng bày như những cửa hàng bình thường. Tất cả mắm, muối, dầu ăn... được chị Loan cất vào các ngăn tủ tường, tủ đứng và cả chiếc tủ lạnh đã hư theo trình tự mà ai gọi gì chị tới đó lấy được ngay. Riêng card điện thoại được chị bỏ riêng vào 1 cái hộp và chia ngăn theo mệnh giá khác nhau để tránh nhầm lẫn. Chứng kiến ai gọi mua gì đều được chị Loan lấy ra đưa cho khách không một nhầm lẫn khiến chúng tôi cảm phục. Với nhiều người sáng mắt thì bán tạp hóa cũng rất dễ nhầm lẫn, nhưng với chị Loan đó là công việc khá thuận lợi, bởi tất cả đều dựa vào sự nhạy cảm của đôi tay và trí nhớ.
Nhờ cách bán hàng rất riêng mà chị Loan có nhiều khách hàng “ruột” là hàng xóm xung quanh